Truyện ma 12 cung hoàng đạo

      335

Nhân Mã trong khi muốn dancing dựng lên khi nghe tới tin kia từ Thiên Yết. Tè Yết thở hồng hộc, mặt cắt không hề 1 giọt máu.

Bạn đang xem: Truyện ma 12 cung hoàng đạo


ĐỌC LẠI PHẦN 1

*

- Hôm…hôm qua bà bầu nó hotline đến bên mình hỏi thăm, mình bắt đầu biết suốt đêm qua nó ko về nhà, tìm kiếm đâu cũng chả thấy.

Quả nhiên, từ bây giờ Song Tử ko đi học.

Thầy giáo không đề cập tới nguyên nhân nhưng cả khối 10 ai ai cũng rùng mình. Sau tuy vậy Ngư, tất cả khi lại là tuy nhiên Tử. Nạm là tuy nhiên Tử phát triển thành đi như thế suốt mấy ngày trời. Không ai biết nó đi đâu cả…

Giờ ra chơi, bầy học sinh khối 10 lại tiếp tục buôn chuyện không chỉ về sự biến mất đột ngột của tuy nhiên Tử mà hơn nữa về chiếc nick Y! Nguoibantrongbongtoi.

"Bọn mày vẫn chết trước ngày trăng tròn 17…Khi đó ta đã đội mồ để quay lại nhân gian…"

- trong ngày hôm qua lại có cái mail lạ như vậy gửi vào nick mình. Cậu gồm nhận được không? - Thiên Yết hỏi.

- ngày qua mình không onl,nhưng bản thân nhận được 1 cuộc điện thoại cảm ứng thông minh rất kì quái. - Nhân Mã càng suy nghĩ càng thấy rùng mình.

- Trăng chỉ tròn vào 15-16 thôi chứ sao lại là trăng tròn 17 nhỉ? - Thiên Yết vẫn thắc mắc - Có lúc nào…

- Cậu đừng có doạ mình!

Lũ quạ đen từ bây giờ không bu lại cây bàng cũ nữa mà lại ve vãn cái bồn uống nước cách dãy lầu B ko xa. Mộthọc sinh mở vòi vĩnh nước và đùng một phát la toán lên lúc vòi nước rã ra 1 đồ vật nước màu đen kịt, hôi thối, dơ bẩn lẫn theo phần đông sợi tóc màu nâu sẫm. Tin giật gân lập tức phân bố đi toàn trường. Những giáo viên nhờ fan ta đến chất vấn bồn nước, cùng họ moi từ trong bồn lên 1 cái xác đang sưng phù bắt đầu phân huỷ bởi vì ngâm quá thọ trong nước.

Tóc màu nâu sẫm, khoác đồng phục trường, bên trên tay còn cầm chiếc điện thoại màu hồng dán hình mèo Kirty,…

Cảnh tiếp giáp đã xác nhận, cô gái này chính là Song Tử.

Nỗi kinh hoàng ám hình ảnh từng gương mặt trong ngôi trường Twenty Stars…

"Thật đó…hôm qua bà lao công đang tận góc nhìn thấy nó bên trên tầng 3 dãy lầu B… Nó ướt sũng, quần áo nhếch nhác cùng tóc tai rối bù…Nó cũng đi nói quanh nói quẩn quanh cái hồ bơi, ông đảm bảo đã nhìn thấy…Nó…nó…nó vẫn trở về ám hình ảnh chúng ta….!!!!"

Những lời buôn dưa lê thế này càng thời gian càng nhiều trong trường học, không những có đàn khối 10 ở dãy lầu B mà cả các lớp 11-12 cũng xôn xao không dứt. Tuy vậy nhà ngôi trường ra sức lắc đầu những lời đồn thổi nhưng mức độ ám ảnh của bọn chúng vẫn không giảm sút chút nào.

- Cậu biết được những gì không? Bảo Bình đang phát điên lên trong bệnh viện! - Thiên Yết lại tọc mạch với Nhân Mã.

________o0o________

Cùng cơ hội đó, tại bệnh dịch viện…

- kiêng xa tao ra! Đồ ác quỷ, tao sẽ không còn nhịn mi nữa! ngươi đừng ăn hiếp tao! Đừng hòng đe được tao!!!

Bảo Bình và đúng là đang vạc điên trên chóng bệnh. Cô ném toàn bộ những thứvớ đượcvào bất kỳ ai muốn đến gần. Từ thời điểm ngày nhập viện mang lại giờ, tối nào Bảo Bảo cũng la không còn đập phá thay này. Cô ta nói cô ta nhìn thấy 1 trơn ma sũng nước với hình hài của 1 cô bé mặc đồng phục Twenty Stars. Fan ta chuyển cô vào khoa tâm thần dù cô đã van xin và thề rằng mình không thể hoang tưởng.

Một đêm trăng ko người….

Chả đọc sao hôm nay không bao gồm tiếngcộp cộp của y tá trực đêm, cũng không ai đi phòng thămphòng căn bệnh nhân. Số đông thứ hầu hết vắng lặng, lặng ngắt đến gai người. Bảo Bình trùm chăn kín đầu đến đỡ sợ, mặc dù là phía trong bệnh viện mà lại cô nghe hết những tin đồn thổi ở trường. Song Tử đã đi được rồi, cô không muốn người tiếp theo sau sẽ là mình. Lạy chúa! mong muốn mọi chuyện ma tai ác này đã sớm đi vào quên lãng.

0 giờ đồng hồ 0 phút 0 giây…

"Rè….rè…rè…"

Cái TV trong chống bệnh bỗng dưng mở nguồn có tác dụng Bảo Bảo giật mình, hé mền ra coi. Màn hình hiển thị TV toàn hột cùng giật thường xuyên như mất sóng ăng-ten. Nó cứ kêu rè rèlàm fan ta khó chịu. Lạ ở chỗhình như chỉ có Bảo Bình là nghe thấy tiếng rè rè đó, còn lại các bệnh nhân phần lớn nằm im re như không có chuyện gì. TV cứ rè rẹt 1 hồi rồi hốt nhiên phụt lên hình 1 gương mặt bê xệp tóc, white bệch và hai con mắt lừ đỏ nhìn chăm chăm vào Bảo Bình như muốn nạp năng lượng tươi nuốt sống.

Bảo Bảo hét lên rồi vấp ngã nhào xuống đất.

Xem thêm: Xoay Linh Kiện Trong Pcb Altium 16, Sử Dụng Phím Tắt Trong Altium

- Đừng! Đừng giết thịt tôi, tôi không làm những gì cậu cả, không làm gì cả!!!

Màn hình TV lại nổi hột rồi gửi sang cảnh hiên chạy dọc của trường Twenty Stars…

Bảo Bình đang cầm tay Bạch Dương mỉm cười nói hết sức vui vẻ. đồng thời đó, tuy vậy Ngư chạy lại và bất mãn kêu lên:

- Bạch Dương! Chuyện này là sao?

Trong khi Bạch Dương còn không biết ứng phó nỗ lực nào thì Bảo Bảo đã bước vào đẩy tuy nhiên Ngư vấp ngã ngửa vào tường:

- Còn sao nữa, con nhỏ dại bệnh hoạn này! Cậu ta không mê thích đi với mi nữa, bây giờ, Bạch Dương là các bạn trai của tao kia hiểu chưa?

- Cậu đúng là đồ xấu xa! = Ngư Ngư hét lên căm phẫn.

- ngươi nói gì? - Bảo bình định tới đánh cho song Ngư 1 trận thì Bạch Dương can lại cùng lôi cô đi.

Trước khi đi, Bảo Bảo tiện thể tay dí đầu tuy nhiên Ngư vào tường:

- Mày bao gồm nghe tới thần thoại cổ xưa này chưa? trường hợp thành tâm ước khẩn và nhảy từ bỏ tầng 3 hàng lầu B này xuống hồ bơi lội thì ước nguyện đã thành sự thật. Kẻ xấu số như mày cũng bắt buộc thử coi sao! Ha ha ha…

"Kẹt"- cửa nhà phòng bật mở. Một bóng người mở ra phía sau Bảo Bình…

-----------------------------------

Âm cung cấp thông tin nhắn…

"Mã Mã…Cứu mình với, mình ko thể chống chịu nổi sự hành hạ và quấy rầy này nữa!"- tin nhắn của Bảo Bình, Nhân Mã ngạc nhiên.

Bỗng mẹ của Mã Mã từ lan can hớt hải chạy lên:

- Nhân Mã! Nhân Mã! Con bé bỏng Bảo Bình liệu có phải là bạn con không? bé xem này! Hôm qua, nó đã nhảy lầu trẫm mình ở khám đa khoa trung tâm, bạn ta in lên trang nhất đây này!!!

Nhân Mã rụng rời, cô làm rơi cái smartphone xuống đất…

Dòng cuối màn hình là thời gian tin được gửi đến:

Lúc 0 tiếng 0 phút 0 giây…

"…Hãy đừng quên là mày sắp chết…"- Lời nguyền thật sự mới chỉ bắt đầu..

PHẦN 2: ĐIỀU ƯỚC CỦA BÚP BÊ SỨ

"Có bao giờ bạn suy nghĩ rằng, khi chúng ta giữ một đồ vật gì bên bạn quá lâu, các bạn sẽ phải chia sẻlinh hồn mình cho nó…Và lúc đó, nó đã là 1 trong thực thể sống bao gồm linh hồn…"

Một chiều tối mưa tầm tã, giờ đồng hồ mưa át cả tiếng chuông chảy trường…

Nhân Mã từ cầu thang rối rít chạy xuống, thấy cặp mình dịu tênh new biết bây giờ quên với ô mất rồi. Chết thật, nên chi nghe lời mẹ từ đầu thì đâu mang đến nỗi!

Sân ngôi trường Twenty Stars ầm ĩ với những bước đi vội vả về nhà, cơ mà tiếng ồn rồi cũng thưa dần khi học sinh lần lượt về không còn cả. Chỉ còn lại tiếng mưa rơi.

Chết rồi, mưa như vầy làm thế nào mà về! - Nhân Mã đang bồn chồn không yên thì chợt phân biệt vẫn còn Cự Giải vẫn đứng thui thủi một mình dưới mái hiên.

Cậu ta đang mến thương vật gì đó…

- Cậu đứng đây có 1 mình à? - Nhân Mã monmem lại gần.

- Ai nói mình chỉ có 1 mình! - Cự Giải ngước mặt lên cười êm ả dịu dàng - Mình còn tồn tại Tiểu Ngư ở bên cạnh này!

Cự Giải đưa nhỏ búp bê bằng sứ trong tay cho Nhân Mã xem. Bé búp bê quả nhiên rất đẹp. Tóc dài, mắt xanh, môi chúm chím và 2 má trái đào. Cỗ Kimono trên người nó cho thấy thêm nó tới từ Nhật Bản. Búp bê sứ của Nhật rất đáng yêu, nhưng nó khiến cho Nhân Mã cảm giác rờn rợn cùng với cái cách nó nhìn châm bẩm vào tín đồ đối diện.

Con búp bê này còn có cài nào đó rất quen, thiệt sự khôn xiết quen!

"Mình từng thấy nó nơi đâu rồi nhỉ?" - Nhân Mã nghĩ về bụng.

- tè Ngư theo mình từ hồi tiểu học lận đó! - Cự giải tiếp tục mê mải nhỏ búp bê - Nó là quà sinh nhật năm lên 7 của mình.

- Năm lên 7 ư? Cậu giữ nó lâu vậy sao Cự Giải?

---------------------------------------

Buổi trưa, giờ ra chơi,…

Cự Giải vẫn đứng ở hiên nhà 1 mình, âm thầm lặng lẽ vuốt tóc nhỏ búp bê, truyện trò với nó 1 mình và cười khôn xiết thích thú. Nhân Mã ngồi vào lớp học ồn ã bởi tiếng cười nghịch của các học viên khác, chú ý Cự Giải 1 cách lạ lẳm. Cô bỗng nhiên kéo ghế bước ra hiên chạy dài với Cự Giải:

- Cậu thiệt sự không có người bạn nào ngoại trừ nó à?

- Cậu biết không? Nếu có một điều ước, bản thân sẽ mong Tiểu Ngư có thể nói chuyện với mình. Bạn muốn nó biến người, 1 con fan thật sự!

"Oạch" - đám đàn ông rượt đuổi nhau xô vào người Cự Giải, có tác dụng cô tuột tay rớt con búp bê xuống lancang.

- Thôi chết! Búp bê của mình! - Cự Giải hoảng hốt.

Con búp bê rời ra khỏi bàn tay trắng trẻo, rơi thẳng từ tầng 3 hàng lầu B xuống hồ nước nước.

"Hãy nhớ…đây là tầng 3 hàng lầu B của trường Twenty Stars…Chỉ đề xuất thành tầm ước khẩn và nhảy từ trên đây xuống hồ bơi,bất kì điều ước gì cũng biến thành trở thành sự thật!"

- Nó rơi xuống hồ nước bơi, sẽ không còn vỡ đâu, nhằm mình rước dùm cho!

Nhân Mã cấp tốc chân chạy 1 mạch xuống lầu,sau 1 hồi chật thiết bị dưới hồ nước bơi, cô mang bé búp bê ướt sũng trả lại mang đến Cự Giải. Cự Giải mừng phát khóc, ôm chầm mang Nhân Mã. Còn Mã Mã thì đang bồn chồn không biết mình có sai lạc khi vớt bé búp bê ấy lên không.

Nó về bên từ dưới đáy hồ, càng trở cần sống cồn và kì cục hơn trước. Nó nhìn chăm chắm vào Nhân Mã…Nó tất cả còn là một đồ vật thông thường nữa không?

Buổi tối…

Mã Mã như thường lệ vẫn mở Lap ra biết tin nhắn bên trên Y! Lần đó lại là loại nick Nguoibantrongbongtoi

"Các ngươi sẽ chết vì chưng những ước mơ đần độn ngốc của các ngươi…Cũng như ta sẽ trả giá bán để triển khai mơ ước của mình…"

Những tin nhắn như thế không biết bao giờ lại trở nên "nhật báo" mỗi ngày của học sinh trường Twenty Stars. Nó tựa như như lời tiên tri về 1 cái chết sắp tới. Bây chừ thì ngay cả giáo viên vào trường cũng ngơm ngớp lo sợnhững tin nhắn này.