Đọc truyện có cần lấy chồng không

      600
Chương 01 Chương 02 Chương 03 Chương 04 Chương 05 Chương 06 Chương 07 Chương 08 Chương 09 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 19 Chương đôi mươi Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40

Đoạn Kết Chín tháng sau, trên phòng căn bệnh khoa sản trong cơ sở y tế nào kia của thành phố AĐỗ Lôi Ty thẫn thờ nhìn phần bụng nhô cao của cô.Mới ngày nào cô phát hiện mình có thai, thoắt loại đã chín tháng rồi, bây giờ nhớ lại còn tưởng đang nằm mộng vậy.Chín tháng trước, Liêm Tuấn chạy đến tp G đón cô vk bỏ trốn trường đoản cú nhà người mẹ vợ về, hai bạn vừa đến thành phố A thì cô đã nhận được điện thoại cảm ứng của Chu Dao Phi, bảo cô mang đến đi bệnh viện với cô nàng nhanh lên.Thì ra Chu Dao Phi phát hiện tôi đã chậm khiếp hơn một tuần, muốn nhờ Đỗ Lôi Ty đi cùng cô đến khám đa khoa kiểm tra xem liệu có phải là có rồi không.Hai fan đến căn bệnh viện, Chu Dao Phi lấy số, đóng tiền khám, kế tiếp đi lau chùi và vệ sinh trước.

Bạn đang xem: Đọc truyện có cần lấy chồng không

Thời điểm ra, dung nhan mặt cô nữ nặng nề, mồm lảm nhảm: “Khỉ thật! hình trạng gì cố này! Đợi tớ trả tiền rồi nó mới tới!” Thì ra dịp cô chị em đi lau chùi mới thấy “bà bác” đã đi đến rồi.Để không tiêu tốn lãng phí mấy chục tệ kiểm tra, Chu Dao Phi chuyển sang Đỗ Lôi Ty.“Ty Ty, bao lâu rồi câu không thấy “bà chưng hả?”Đỗ Lôi Ty nghiêng đầu nghĩ ngợi: “Tháng này ngoài ra chưa đến…”Thế là Chu chị em Vương đập bàn: “Thế thì là cậu, đi kiểm tra!”Thế là, một lần đánh giá miễn giá tiền đã lôi cái tên vừa mới hình thành, sắp tới sửa hành hạ cô trong cả chín tháng, ra trước anh sáng, nắm tờ xét nghiệm mà lại Đỗ Lôi Ty ngẩn người.Sao… sao lại có rồi?Lúc biết Đỗ Lôi Ty với thai, sếp tổng của chúng ta đang làm việc tỉnh không giống bàn một hòa hợp đồng siêu quan trọng, thừa nhận được điện thoại thông minh của vợ mình, một người bọn ông xưa nay vốn điềm tĩnh suýt nữa dancing nhổm lên, bỏ lại người sử dụng mà đáp máy cất cánh về ngay tp A.Đương nhiên hợp đồng đó sau đây cũng ký kết thành công, vì vợ của ông sếp bên này cũng đang có thai, vừa nghe nói Liêm Tuấn bỏ lại hợp đồng mà lại chạy về là vì vợ mang thai, ông ta ko nói ko rằng cơ mà ký luôn tên, sau khi ký còn kích động nói trong điện thoại với sếp tổng rằng có nên ký kết kết luôn trước khi nhì đứa trẻ ra đời – nếu là con trai thì kết anh em, đàn bà thì chị em, còn một phái nam một bạn nữ thì kết hôn luôn trong bụng.Sự bất ngờ nho bé dại đó trong tương lai còn trở thành một tình ái sến vô cùng, dĩ nhiên đó là chuyện sau này.Đi suốt đêm về nhà, sếp tổng hòa mình thành ông ck nhị thập tứ hiếu, tuyên cha sẽ gác lại tất cả việc công, chuyên tâm trong nhà chăm vợ.Quyết định này của sếp tổng khiến cho Đỗ Lôi Ty ngoài kinh ngạc mừng ranh ra, cũng thấy áp lực nặng nề gấp bội, ra sức khuyên anh nên đi làm, tìm thêm tiền tải sữa cài đặt bột mang đến đứa trẻ. Nào ngờ sếp tổng lại nó vừa lòng đồng vừa ký chấm dứt đã đủ tải bột, tã, bảo mẫu, học phí từ mẫu mã giáo mang lại đại học, tiền mua nhà ở mua xe pháo cưới vợ, thậm chí còn dưỡng lão cũng có hết rồi, chi phí dư ra còn rất có thể sinh thêm một nhóm bóng.Thế là Đỗ Lôi Ty bó tay, sinh một nhóm bóng nghỉ ngơi Trung Quốc, chi bằng sinh một trái bóng còn hơn.Chuyện kế tiếp thì càng ra mắt như thoải mái và tự nhiên vốn có, Đỗ Lôi Ty xuất phát điểm từ một cô vợ thoải mái tự trên thoắt biến thành đối tượng bảo vệ quan tâm quan trọng của số đông người. Bà nội, bà nước ngoài của Liêm Tuấn, Liêm An Na, bố mẹ cô, chú nhị thím ba dì tứ cô Năm ở nhà… những người quen, không quen đều cho thăm cô.

Xem thêm: Top 6 Bài Văn Mẫu Thuyết Minh Về Truyện Kiều Của Nguyễn Du, Thuyết Minh Về Nguyễn Du Và Tác Phẩm Truyện Kiều

Từng ngày ở công ty cứ như bảo tàng gấu trúc, fan người số đông lượt kéo mang đến thăm “con gấu trúc to” là cô.Mấy tháng sau, bụng cô dần dần nhô cao, sếp tổng không cho nhiều người đến quấy rầy cô, nỗ lực là cô bước đầu có nhiều thời hạn ăn món canh gà, canh nhân sâm, canh vương vãi bát… cơ mà thím Ngô nấu… Cứ ăn thế mấy tháng, khung người cô to lớn phình lên như một quả láng bơm căng vậy.Sếp tổng nhéo đôi má phúng phính của vợ, hài lòng: “Tốt lắm, heo này bự rất nhanh.”Đỗ Lôi Ty: >_Em heo Đỗ Lôi Ty sau khoản thời gian nuôi hơn tám tháng, cuối cùng đã từ biệt thự nghỉ dưỡng cao cấp đưa thẳng vào bệnh viện chờ mổ… à nhầm, chờ sinh con!Những ngày tháng ngóng sinh nhỏ nhàm chán hơn ở nhà nhiều, những người dân cô quan sát thấy từng ngày ngoài sếp tổng, mẹ, thím Ngô, thỉnh thoảng gồm mẹ ông xã đến thăm ra, thì cơ bản toàn là bác bỏ sĩ y tá mang áo blouse trắng toát.Rảnh rỗi sinh nông nổi, cố là suốt ngày cô ở trên giường nghĩ xem nên đặt tên conKinh nghiệm bao năm nay mách bảo Đỗ Lôi Ty rằng viết tên đẹp cho con thực sự thừa quan trọng! Đừng bao giờ giống cô, đặt dòng tên đen đủi này, đi đâu cũng trở thành người ta cười cợt chết. Cơ mà nói đi nói lại thì nếu chưa phải cái tên số nhọ này thì bạn trai cũ dường như không bỏ rơi cô, sếp trong tòa soạn cũng không đuổi bài toán cô, vậy cô ko thể chạm mặt được sếp tổng… Nghĩ mang đến đó, bất chợt thấy lòng ấm áp.Đúng dịp đó, cửa phòng bệnh hốt nhiên mở ra, ông chồng nhị thập tứ hiếu lại đến thăm vk con.Đỗ Lôi Ty sẽ định sử dụng giọng sến độc nhất vô nhị để gọi “chồng ơi”, ngờ đâu bị vua quỷ bé dại đằng sau sườn lưng Liêm Tuấn dancing ra làm cho giật phun mình. Hác công chúa ơi là Hác công chúa, sao lúc nào em cũng âm hồn không tan vậy hả?Thấy Đỗ Lôi Ty có vẻ không vui, Liêm Tuấn giải thích: “Công chúa đến xin lỗi em.”Xin lỗi? Đỗ Lôi Ty có phần mơ hồ.Lúc này vua quỷ bé dại đã ôm thỏ bông đặt chân tới trước khía cạnh cô: “Chị dâu, lần trước em tránh việc giận dỗi hại chị và anh họ biện hộ nhau, em sai rồi, chị tha lỗi mang đến em nhé!” té ra cô rạng rỡ tưởng lần trước Đỗ Lôi Ty về nhà người mẹ là bởi cô nhóc, hối hận mang đến hôm nay.Tiểu quỷ đúng là tiểu quỷ, vừa ngây ngô vừa ngây thơ. Nắm là Đỗ Lôi Ty mỉm cười: “Không sao, chị dâu không trách em.”“Thật không?” Cô nhóc sáng sủa mắt.“Thật.” Đỗ Lôi Ty gật đầu, “Chị với anh bọn họ em chẳng nên đã làm cho lành rồi kia sao?”“Ồ yeah~!” Cô nhóc đổi thay thâ lại thêm tinh thần, trông có vẻ như lại giống như vua quỷ nhỏ dại rồi.Một lát, sếp tổng có câu hỏi rời đi, vua quỷ bé dại ở lại thì thầm với Đỗ Lôi Ty, nói mãi rồi thần nhan sắc cô nhóc cố kỉnh đổi, hạ giọng thì thầm: “Chị dâu, chị còn nhớ lần trước đã nhận được lời em không?”“Chuyện gì?” Đỗ Lôi Ty rõ ràng đã quên bẵng.“Chị nói… nếu như không ly hôn cùng với anh họ thì vẫn đẻ nam nhi không tất cả mông ấy.”Vừa nói xong, thím Ngô đã xuất hiện bước vào, “Công chúa, bà mẹ cô điện thoại tư vấn cô về nhà nạp năng lượng cơm!”“Đến đây!” Vua quỷ bé dại hét một giờ đồng hồ rồi ôm thỏ bông dancing nhót vứt đi, trước lúc ra còn chớp đôi mắt với cô, “Chị dâu, chị hãy nhờ rằng đó!”Đỗ Lôi Ty sẽ hóa đá.Sinh đàn ông không bao gồm mông? Trời xanh ơi! Đất dày ơi! Sao cô lại thề dại dột ngốc cầm cố chứ!Mấy hôm sau câu nói đó cứ dằn lặt vặt Đỗ Lôi Ty như lời nguyền.Cô mang thai vẫn hơn chín tháng rồi, theo thời hạn dự đoán của bác sĩ thì đứa trẻ em đã thành lập và hoạt động vào tuần trước, bất ngờ bụng cô chẳng bao gồm động tĩnh gì, hỏi bác bỏ sĩ, chưng sĩ còn nói là hiện thường xuyên bình thường.Sao gồm thể bình thường được?Chưa biết chừng đứa trẻ con vì không tồn tại mông mà không đủ can đảm chui ọi người!Nghĩ cho đó, Đỗ Lôi Ty căng thẳng đến mức không ngủ được.Sự lo lắng của cô trong mắt hầu hết người không hiểu thì chỉ với sự lo lắng trước lúc sinh con thôi.Thím Ngô an ủi: “Thiếu phu nhân, đầu tiên sinh con chắc hẳn rằng sẽ căng thẳng, trong tương lai sinh vài lần là không còn ngay.”Đỗ Lôi Ty nhức buồn, sinh một đứa không tồn tại mông đang thảm lắm rồi, chẳng lẽ thím còn ý muốn cháu sinh một đứa không có mông? Thím Ngô, con cháu hận thím!Sau đó bà nội Liêm Tuấn cũng cho thăm cô.“Cháu dâu yêu mến à, ngóng khi con cháu sinh ra đứa chắt mập mạp cho bà, bà vẫn đặt cho nó một cái vòng ngôi trường mệnh bởi kim cương, bảo đảm cháu nhà ta vẫn trắng trẻo bụ bẩm!”Đỗ Lôi Ty suýt nữa khóc ròng: Bà nội ơi, giỏi bà tặng kèm cho chắn chắn của bà một chiếc quần lót cẩn kim cương đi, mông thì không tồn tại thì đề xuất bù đắp cho nó chứ! TATRồi sau nữa là sếp tổng.“Đỗ Đỗ, em đang nghĩ ra để tên con trai mình là gì chưa?”“Thực ra sinh con gái cũng hay…” Đỗ Lôi Ty yếu hèn ớt nói.Liêm Tuấn nhướn mày: “Em thích nhỏ gái?”“Cũng… cũng ko phải! Em vẫn nghĩ, lỡ sinh bé gái…”“Con gái cũng tốt.” Liêm Tuấn gật đầu, “Chỉ hại nó ngu giống em.”Ngốc? gàn còn đỡ hơn là không có mông! Đỗ Lôi Ty lại khóc ròng.Tối hôm kia Đỗ Lôi Ty do tâm trạng buồn phiền nên quyết định hóa bi phẫn thành cơn thèm ăn, ăn uống hết một bình canh con gà to nhưng thím Ngô sở hữu đến, kết quả là no quá đâm ra đau bụng.“Em hy vọng đi vệ sinh!” Cô rên rỉ.Một dịp sau y tá vội vàng đến, thấy chứng trạng cô vậy nên liền quay đầu bỏ đi.“Này, chị chớ đi! Tôi ý muốn đi vệ sinh!”Trong giờ rên của cô, y tá đang gọi chưng sĩ đến.Đỗ Lôi Ty cực khổ nhìn chưng sĩ: “Bác sĩ, tôi nhức bụng, đến tôi đi vệ sinh!”Bác sĩ lườm cô: “Vệ sinh chiếc gì? Vào chống mổ!”Chính xác, không hẳn cô ăn nhiều, mà là sắp tới sinh.Bác sĩ hotline cho Liêm Tuấn, sếp tổng đường đường gọn gàng như thế và lại mang dép lê tài xế chạy đến căn bệnh viện, lúc tới nơi thì Đỗ Lôi Ty đã được chuyển lên bàn“Chồng ơi!” Đỗ Lôi Ty căng thẳng túm đem tay Liêm Tuấn, cánh tay run lên bần bật.Liêm Tuấn thế chặt tay cô, lần trước tiên trong đời, lòng bàn tay anh lại toát cả mồ hôi.“Đừng sợ, có anh đây.”Chỉ một câu an ủi đối chọi giản, và lại đầy ắp cảm giác an toàn, Đỗ Lôi Ty ở đầu cuối thả lỏng tinh thần, bước đầu nghe chỉ thị hành vi của chưng sĩ.“Hít thở… hít thở! xuất sắc tốt tốt… ra sức! rứa lên…”Cô đau cho nỗi muốn bất tỉnh đi, cơ thể như chuẩn bị bị rách nát ra.Bỗng nhiên, “oa” một tiếng – một tiếng khóc vang lừng vang lên khắp phòng mổ.“Sinh rồi! Sinh rồi!” chưng sĩ y tá hầu như vui sương kêu lên.Đôi Lôi Ty dần dần tỉnh tảo lại trong cơn đau đớn, khung hình đã rã rời, cô phụ thuộc chút công sức của con người còn sót lại, khó khăn nhọc hỏi: “Bác… chưng sĩ… trai… xuất xắc là gái?”“Là một thằng cu bụ bẩm!”Sau một thời gian yên lặng, trong phòng mổ bất chợt vẳng ra tiếng hét như phẫu thuật heo: “Bác sĩ, mau coi xem con trai tôi có mông không!!!”---THE END---