Thoại khanh châu tuấn thư tập

      525
(PLVN) -Thoại Khanh – Châu Tuấn là chuyện cổ Nam bộ nổi tiếng, thành phầm này sẽ được gửi thể thành nhiều hình thức sân khấu biểu diễn như hát bài chòi, hát bội, hát tuồng, cải lương, ca kịch… Chuyện về thanh nữ Thoại Khanh sẽ lay động trái tim nhiều thế hệ về sự hiếu thảo, trung trinh của người thanh nữ Việt…
*
Vở diễn Thoại Khanh- Châu Tuấn

“Đàn kêu lóc thịt cánh tay, vừa nuôi tử mẫu, cánh mày râu hay chăng chàng”

Truyện Nôm việt nam khuyết danh Thoại Khanh – Châu Tuấn, được nhân dân quan trọng đặc biệt ưa thích. Chuyện nói về Thoại Khanh, một người phụ nữ xinh đẹp, tài giỏi văn chương, ngày tiết nghĩa là người bà xã hiền, dâu thảo. Năm nọ, ông xã nàng Châu Tuấn do phủ nhận hôn ý Công chúa nhưng mà bị đày đi sứ 17 năm, đề xuất chịu cảnh “hôn nhân ép buộc” với công chúa lữ quốc. Ngày đêm, nơi hoàng cung nhưng lại chịu cảnh ‘cầm giam”, hằng ý muốn thương nhớ vị trí quê nhà.

Bạn đang xem: Thoại khanh châu tuấn thư tập

Thương nhớ Châu Tuấn, Thoại Khanh với mẹ ông xã lên đường đi kiếm Châu Tuấn, băng qua những rừng sâu, nước độc. Trên đường lưu lạc, đói rách, nhưng con dâu vẫn siêng chút, “nhường cơm trắng sẻ áo” cho bà bầu chồng. Khi bà mẹ tuổi già, sức lực lao động kiệt quệ do đói, Thoại Khanh đã đưa ra quyết định “lóc thịt” mang đến mẹ nạp năng lượng nơi rừng thẳm. Phân cảnh này cảm động nhất câu chuyện, cũng là hành động thể hiện tại tấm lòng hiếu thảo, gạt bỏ sinh mạng của Thoại Khanh.


*
Tác phẩm Thoại Khanh- Châu Tuấn

“Hay tui lóc làm thịt mình mang lại mẹ nạp năng lượng đỡ dạ” – lời nói đầy đau xót nhưng biểu thị sự hiếu thảo, không e dè hi sinh cả tính mạng để cứu người mẹ chồng. Dù cần cắt đi một trong những phần máu thịt cơ mà Thoại Khanh vẫn làm. Khoảnh khắc đặc biệt quan trọng quyết định cho sinh mạng bà mẹ chồng, cô bé dâu không do dự quyết định. Thoại Khanh thất thanh trong nhức đớn, đổi lại mẹ ông chồng nàng đã tỉnh lại. Có lẽ, trong giây phút ngắn ngủi chiến đấu tâm lý, lòng hiếu thảo đã thắng lợi tất cả phần đa nỗi đau, sự khiếp sợ tột cùng.

Thế rồi, khi hai bà bầu con trải qua ngôi miếu Ác Thần, chị em bị đòi hai con mắt “ngọc” nhằm đổi rước mạng sống của chị em chồng, thì nàng đã không do dự mà đồng ý hiến dâng. Bạn nữ nói: “Tôi sẽ hiến dâng hai con mắt tôi mang đến ngài thỏa lòng ý muốn dạ. Xin đừng giết mẹ chồng tôi, tín đồ đã chịu khổ đau qua tháng năm dài… Ác Thần ơi hai con mắt tôi xin dưng hiến mang lại ngài, chớ sát chi bà lão đã xa trời ngay sát đất”.

Có thể nói, trong những khoảnh khắc ác hại nhất, Thoại Khanh vẫn giữ lại trọn lòng hiếu nghĩa với mẹ chồng. Nếu như lần trước giảm đi phần da thịt, thì lần này là đánh đổi cả đôi mắt quý giá. Dù có thể nàng sẽ không thể nhìn thấy khía cạnh trời, mặc dù mẹ ck có thể đang “gần đất xa trời”, nhưng mà Thoại Khanh một lòng cứu giúp mẹ. Không phải lo ngại hiến dâng bất cứ thứ gì nằm trong về bạn dạng thân để đổi đem mạng sống bà mẹ chồng. Do hơn ai hết, cô gái hiểu tấm lòng người chị em đang khắc khoải ngày đêm phần nhiều mong sum họp với bé trai, cũng tương tự nàng thương nhớ người ông chồng nơi xa xứ. “Lo cho mẹ ck phận dâu nhỏ nào xá, chỉ mong một ngày mẹ tìm gặp Châu lang cho bà bầu con đoàn tụ”...

Xem thêm: Kim Bình Mai 1 996 - Phim Kim Bình Mai 2008

Có lẽ vày thế, người xưa cho tới muôn đời hậu thế về sau mãi cảm kích tấm lòng hiếu kính, khác người của nàng. Dù ông chồng bị đày xa xứ, người vợ ở trong nhà vẫn nhiệt tình tận tụy vì bà bầu chồng, ko quản hổ hang sương gió đoạn trường đưa chị em đi viễn xứ tìm kiếm con…

Giữa mùa Vu Lan báo hiếu

Giữa mùa Vu Lan mon 7, bạn người lại cảnh báo về chữ “hiếu” đối với ông bà, cha mẹ của bé cái. Đâu đó, mọi bạn nhắc về ý trung nhân tát Mục Kiền Liên cứu vãn mẹ, một mẩu chuyện Phật giáo truyền thống đề cao chữ “hiếu” của con cháu với công ơn sinh thành. Với chuyện Thoại Khanh, sẽ có ít bạn biết đến mẩu chuyện này, nhưng vẫn luôn là “cổ tích” đẹp, thiêng liêng về chữ “hiếu” thân đời thường xuyên giản dị, mộc mạc, thuần hậu…

Soi chiếu vào cuộc sống đời thường hiện đại hôm nay, khi họ đang vội vàng vã sống, vội vàng vã lo cơm áo, gạo tiền, mỗi cá nhân có biện pháp báo hiếu khác nhau. Mặc dù nhiên, đa phần việc hiếu nghĩa với phụ huynh nay đang khác xưa. Đôi khi, gồm phần bị coi nhẹ, bị đổi khác hoặc triển khai nhiều hình thức. Hoặc đáng bi thương hơn là bé người hiện đại xem câu hỏi báo hiếu là nghĩa vụ, chỉ cần đưa “vài cha trăm triệu” cho bố mẹ tiêu là hiếu. Chứ không nhiều người lắng nghe tâm tư, cảm tình của họ, hay đơn giản và dễ dàng chỉ bữa cơm mái ấm gia đình trong ngày Vu Lan, một lời hỏi han hễ viên ân cần cũng là “hiếu”…


Trở lại huyền tích xưa, tất cả lẽ, phân đoạn “lóc giết thịt cho chị em ăn” của Thoại Khanh là cảnh lấy nước mắt tín đồ xem các nhất. Vì xem mang lại đây, ai ai cũng sẽ xót xa cùng cảm phục tấm lòng của tín đồ con dâu Thoại Khanh. Nắm nhưng, dẫu sao đó cũng chỉ câu chuyện nôm, chúng tôi không “cổ súy” vấn đề báo hiếu của thôn hội như vào tích truyện. Thực tế, biểu tượng sân khấu đông đảo đã được cầu lệ hóa để thêm phần nghệ thuật đối với việc biểu diễn.

tuy nhiên, có thể xem mẩu truyện hiếu thảo của Thoại Khanh như một sự để để của nghệ thuật, khi bọn họ xem lại, nhớ và soi chiếu bạn dạng thân với cuộc sống thường ngày đương đại. Phẩm chất của Thoại Khanh, Châu Tuấn đang cảm hoá cả nhì vị vua cùng hai nữ công chúa. Châu Tuấn được lên ngôi vua, sống vui tươi cùng Thoại Khanh với hai người bà xã thứ bé Tề vương với Tống vương.

Cũng như phương pháp những nhân vật cảm hóa khán giả suốt nhiều năm trên sảnh khấu kịch. Trong ký kết ức nhiều người, Thoại Khanh là vở diễn lịch sử một thời của sân khấu Tuồng – Cải lương nam Bộ. Và gồm một Thoại Khanh khác, thiêng liêng, là hình tượng tấm lòng hiếu kính người mẹ cha, toàn vẹn trinh nghĩa của nữ dâu hiếu thảo, của người bà xã thủy chung…

Chờ chờ Thoại Khanh cù trở lại

Ngày nay, ví như ai hâm mộ vở Thoại Khanh - Châu Tuấn đang khó tìm kiếm được một tư liệu đầy đủ, hoàn hảo của thành công sân khấu này. Sớm nhất là năm 2011, tại sân khấu kịch TP. Nha Trang, vở diễn Thoại Khanh -Châu Tuấn bằng lòng được phục dựng giao hàng khán đưa sau hơn trăng tròn năm. Quanh đó ra, còn các bản ghi hình đã cũ của Đài tivi Vĩnh Long, của Đoàn Cải lương với sự nhập vai của nghệ sĩ Cẩm Thu… Các bản thu nhiều phần đều đã cũ, chất lượng đài từ, hình ảnh không được xuất sắc nên cực nhọc trong việc trải nghiệm nghệ thuật của công chúng, như đã từng có vào kí ức đẹp của tương đối nhiều thế hệ.

Nhiều độc giả lớn tuổi, khi được đặt ra những câu hỏi về vở diễn này đều biểu thị sự mong mỏi sẽ tiến hành xem phiên bản phục dựng hoàn hảo vở kinh điển này trên sảnh khấu Tuồng - Cải lương. Cùng hơn thế, từng mùa Vu Lan họ có thể được thưởng thức trong từng mái nhà đất của mình. Thoại Khanh không chỉ là mẩu truyện về đạo hiếu, này còn được xem là ứng xử gia đình, là sự chung thủy của vợ chồng, tình cảm của mẹ giành cho con vô biên bến. Khi nhưng mà trong xã hội hiện nay đại, người ta bức bối nhiều với phim hình ảnh khắc họa không ít tiêu cực “mối tình dục mẹ ck - cô gái dâu”, thì Thoại Khanh Châu Tuấn là tác phẩm riêng biệt thể hiện nhân văn tình yêu dâu con trong nhà.

Vở diễn được phục dựng mới so với nguyên bản đã tất cả nhiều cụ thể được đổi khác để cân xứng với toàn cảnh xã hội hiện đại. Ví như trong cảnh Thoại Khanh giảm thịt ở cánh tay mình để cứu đói đến mẹ ck trên đường linh giác giữa vùng rừng sâu, thì tới lần phục dựng này, cảnh trên đã được đạo diễn dữ thế chủ động lược bỏ. Nắm vào chính là lời trần thuật của Thoại Khanh cùng với Xích Phạm để diễn tả sự việc. Có thể sự biến đổi này để đáp ứng nhu cầu thị hiếu thẩm mỹ của người theo dõi hôm nay. Tuy nhiên, với không hề ít người sẽ từng thương mến vở Thoại Khanh - Châu Tuấn thì chi tiết trên như một điểm nhấn thể hiện đạo làm cho dâu vẹn tròn chữ hiếu với mẹ chồng.

Dẫu vậy, tấm lòng Thoại Khanh vẫn luôn là ánh sáng đẹp nhất đủ để bọn họ ngẫm nghĩ, chiêm nghiệm khi trải nghiệm vở kịch kinh khủng này. Đặc biệt, trong mùa Vu Lan báo hiếu, đều người quan trọng đặc biệt nhắc nhở về sự hiếu kính cha mẹ, ông bà thì câu chuyện về lòng hiếu thảo, lại là của bạn con dâu, không còn “khác ngày tiết tanh lòng” được chờ đợi hơn bao giờ hết. Cho dù chỉ là bữa cơm nhỏ ấm áp cùng nhau bên fan thân, thuộc nhau hưởng thụ nghệ thuật, cũng đủ để đề cập nhở mọi người hiện đại về phần đông giá trị mãi sau của gia đình… Mượn lời thanh nữ Thoại Khanh trong vở diễn, như nói nhở bọn họ về sự hiếu thảo với ông bà, thân phụ mẹ:

“Nước non trải mấy thu đông/ nhỏ dám đâu bất hiếu nhưng phụ công sinh thành”.

Dù vở diễn sẽ khép lại tấm màn nhung lần cuối từ thời điểm cách đây đã hàng trăm năm. Mẩu truyện nôm dân gian giữ truyền đã xa xôi lắm với dẫu một số chi tiết đã không còn cân xứng với cuộc sống hiện đại, mà lại tấm lòng hiếu thảo của Thoại Khanh vẫn là một trong câu chuyện đẹp, cảm động, nói nhở họ về chữ hiếu sinh sống đời…