Top những bài thơ tình buồn ngắn viết trong ngần nước mắt

      656

Mặc nhiên, nỗi buồn luôn ở lại lâu hơn niềm vui, con người ta có thể mất một khoảng thời gian để lục lại trong cái trí óc rối tung của mình những thứ đã từng khiến họ hạnh phúc, có những niềm vui chẳng thể gọi tên và có những niềm vui trôi vào quên lãng… Còn nỗi buồn, niềm đau thì sao? Chỉ đôi ba tiếng thở dài cũng đủ để mọi thứ trở về như mới hôm qua! (Sự ích kỷ của cái tôi)

Gửi đến các bạn chùm thơ tình ngắn và tâm trạng dạt dào những cảm xúc khi người ta yêu đương rồi chia biệt. Những nỗi niềm không thể gọi tên, một bóng hình hằn in trong tiềm thức, tôi cố gắng đưa chúng vào những hồn thơ và bây giờ là lúc tôi gửi gắm đến các bạn, hi vọng rằng các bạn cũng sẽ thích những áng thơ tình ngắn này. Mời các bạn cùng xem qua chùm thơ ngắn đầy tâm trạng và cảm xúc sau đây!

*

1, Dẫu Biết Rằng

Anh tìm em trong cơn gió chiều nayNhưng chỉ thấy nỗi cô đơn buốt giáỞ nơi ấy chắc đang mùa nắng hạVấn vương gì chút gió lạnh chiều nay?


Anh tìm em và vẫn mãi đi tìmTrên lối vắng hoang tàn hiu hắt ấyAnh hỏi gió sao chiều nay buồn vậyGió thẫn thờ, chắc gió cũng cô đơn!

Không có em gió cũng muốn dỗi hờnTừng con ngõ tái tê sầu rét mướtAnh ước sao dòng thời gian chảy ngượcĐể hôn lên làn tóc ngát mây chiều

Mình nồng nàn đằm thắm biết bao nhiêuCũng trả về cho từng cơn kỷ niệmBao tháng năm đong đầy lời ước hẹnCũng nhạt nhòa dòng nước mắt – lặng im

Anh vẫn tìm em – anh vẫn đi tìmTrong ngu ngơ một hồn yêu khờ dạiAnh đang tìm và sẽ còn tìm mãiDẫu biết rằng tình dang dở truân chuyên…(Huỳnh Minh Nhật)

2, Nhớ Nhung

Sợi gió hoàng hôn se sắtĐong đưa chiếc lá thu vàngAi vừa đi ngang rất vội,Hay là giọt nắng vừa tan?


Dịu dàng mùa thu ghé tớiĐường chiều ánh mắt hư vôTrời xanh một màu rất thựcNhưng em thì quá mơ hồ

Ta như gã khờ phiêu bạtMải mê những phiến chân trầnLời thương dùng dằng không ngỏThu về rụng trắng ngoài sân

Chợt nghe hương mùa xao xuyếnNgười giờ như áng mây trôiCó kẻ ngẩn ngơ ngồi hátDường như lại nhớ nhung rồi…(Huỳnh Minh Nhật)


3, Xin Chớ Vội Vàng

Ta xin cúi đầu hỡi đông ơiLạnh chi sương giá phủ trắng trờiHoàng hôn nắng muộn chờ rêu phủMỏi mòn ta đợi mãi chơi vơi…

Cho ta thả hồn theo gió bayXin chén rượu đầy chuốc hồn sayThờ thẫn hôn lên làn tóc xõaDẫu là ảo mộng: cũng nào hay!

Ta lạc lưng chừng giữa màn đêmNgó lên vầng nguyệt nép hiên thềmDáng ai mờ tỏ phương trời ấyCó thấu nỗi lòng chốn này đây…

Đông sang sỏi đá cũng đìu hiuHương yêu vàng võ rớt dập dìuChùng tơ lạc phím yêu đương khúcThênh thang ngày tháng cũng bấy nhiêu

Thôi ta cúi đầu hỡi đông ơi!Chờ đợi hồn ta mỏi mệt rồiĐông hãy khơi lên nhưng thật nhẹChớ có vội vàng: kẻo mưa rơi…(Huỳnh Minh Nhật)

4, Ai Về Trong Cơn Say!?

Lặng lờ gió ngủ bên thềm cửaĐêm nay say quá, rõ thật là!Bâng khuâng khói thuốc ven trời lạnhMơ hồ… tôi nhớ một người xa


Nhưng nhớ làm chi để ngậm ngùi?Đây niềm xa cách có chi vui?Cớ sao tôi cười như mê dại,Trong những đau thương lẫn ngọt bùi?

Trăng đứng tự tình tiêu điều khócĐêm chẳng chung lời với nước mâyHình bóng ai về trong sương khóiXiêm y tha thướt dáng trang đài

Kiều nữ giật mình từ đáy mộHay gió vô ngôn bỗng ồn ào?Sao tôi nghe tiếng như ai đó…Bước giữa hồn tôi đương xôn xao!(Huỳnh Minh Nhật)


5, Tìm Trong Mùa Đông

Thu dệt áo võ vàng hiu hắt nắngĐông thẫn thờ qua ngõ vắng đìu hiuMấy đông rồi, thương nhớ cũng bấy nhiêuSao khắc khoải một tình yêu xưa cũ

Gió dập dìu đưa đông vào giấc ngủKhói chiều tàn mang em đến bên anhMùa đông về phố Huế bỗng vắng tanhChiều đổ bóng anh thấy lòng lạnh quá

Em đi xa chia duyên tình đôi ngảSớm rồi chiều nhung nhớ chợt xanh xaoEm của anh trong những buổi chiều nàoChừ biền biệt phương trời mờ sỏi cát

Anh hanh hao trong tháng ngày tẻ nhạtEm biết không vẫn dào dạt niềm thươngĐợi một ngày khi hồn em mở ngõAnh lại ru khúc hát mộng đông trường

Xa quá không em? Làn tóc hương đềmAnh vương vấn mắt môi, làn tóc ấyĐông trải dài con phố xưa như vậyMỏi mòn chờ lạnh cóng cả trời đông.

Bạn đang xem: Top những bài thơ tình buồn ngắn viết trong ngần nước mắt

(Huỳnh Minh Nhật)

*

6, Tàn Đêm

Tim ta đã giá tự bao giờ?Từ thuở thu chiều tím mộng mơ?Hay buổi hoàng hôn trời lạnh ngắtKhói thuốc phất phơ bạc ngõ chờ…


Ta hỏi gió buồn em nơi đâu?Hỏi ánh trăng gầy suốt canh thâuGió trốn đằng sau nhành hoa trắngTrăng nấp làn mây giấu nỗi sầu

Em giận mùa thu lá rơi chăng?Hay dỗi hoàng hôn mây tím giăng?Để mùa đông đến cô đơn quáVắng cả màn đêm, ánh nguyệt tà

Ta ngồi ngơ ngẩn dưới cây giàMắt buồn đẫm lệ tựa mưa tuônTrách tình duyên thế ưa ly biệtTàn đêm quanh quẩn với nỗi buồn…(Huỳnh Minh Nhật)

7, Lại Một Chiều Mơ

Chiều thơm như hoa cỏLơ đãng một dòng sôngEm gội đầu bến HạTa con nước ngược dòng!

Chờ em trong nỗi nhớVành vạnh một tình siTa về ngang gió bụi,Em hững hờ ra đi…

Hoàng hôn nghiêng trong mắtNắng lỡ làng trên môiNgười vừa hư vừa thực,Bên hương say rã rời.

Xem thêm: Top 9 Bộ Phim Của Hoac Kien Hoa, Những Bộ Phim Của Hoắc Kiến Hoa Đóng Hay Nhất


Giêng hai vừa chín tới,Mùa yêu đã đến rồi…Sao em còn phiêu lãngNhững phương trời không tôi?(Huỳnh Minh Nhật)

8, Lạc Về Đâu?

Làn tóc em theo gió lạc về đâu?Để mắt tôi hoen sầu đôi mi khócĐể thao thức ôm năm canh nhằn nhọcVạt áo hồng theo gió lạc về đâu…?

Bóng nguyệt gầy soi rọi suốt canh thâuGió đêm ru giá buốt những ưu sầuNgàn năm nữa! Phải chăng ngàn năm nữa?Nghiêng nghiêng buồn, nét bút gửi về em

Có những điều những tưởng thật xa xôiTheo tháng năm ta đã lãng quên rồiChợt ký ức lạc đường về lối cũTheo đông về êm ái xé lòng tôi…

Em về đâu? Lạc về đâu hỡi em?Chiều ngả bóng khuất dần sau làn tốiNghe tiếng vọng gót mềm về trên lốiTôi giật mình, chờ đợi, đợi chờ em…(Huỳnh Minh Nhật)

9, Gió Lạnh Về

Anh ơi gió lạnh đã về rồiNgười còn biền biệt chốn trùng khơiNăm tháng lạnh lòng mong mỏi đợiDẫu biết ngày về còn xa xôi

Phố vắng mình tôi bước bơ vơRu bao thương nhớ viết dòng thơNhờ gió gửi về phương xa ấyHẹn người sẽ đọc ở trong mơ

Lạnh lẽo đông về thêm lạnh lẽoHoàng hôn nắng đổ lạnh hoàng hônĐông qua lặng lẽ rồi đông chếtMà bóng người xưa vẫn hững hờ

Anh hỡi, anh ơi! Lòng tôi rétĐêm về bóng nguyệt xé hồn côiMột mình tôi khóc nỗi phân đôiAnh ơi! Gió lạnh sắp về rồi….(Huỳnh Minh Nhật)

10, Ta Điên!

Hòn trời lặng chết cuối chân đồiTa về nhóm lửa thắp hoàng hônDường như tim lạnh, chiều không lạiChỉ có hương xưa ngập cõi hồn


Chiều ẩn vào mây: đêm ghé vaiGió nhớ thương ai lệ ngắn dàiThở than chi hỡi khung trời cũBuồn gì? Có giết được phôi phai?

Tự thuở đoạn từ vĩnh biệt nhauHoàng hôn buổi ấy mặn máu sầuTưởng theo năm tháng tình cũng đã…Nay về vẫn đắng hạt lệ ngâu

Ta đi, phố vắng buồn cô quạnhPhận gái thuyền quyên. Thương: ta mơ!Duyên trao phút chốc ngàn đêm lạnhĐã bỏ mặc ta với hững hờ…

Khói thuốc mơ hồ rớt rơi đâyHư hư tà áo cuối phố gầyTa điên một thoáng trong sương khóiXa rồi… cứ ngỡ vẫn còn say!

Đêm nay nguyệt tỏ hơn vầng nguyệtĐêm sâu hơn vạn đêm diễm tuyệtTa nhớ người thương hơn nhớ thươngTa vấn vương hơn ngàn vấn vương…(Huỳnh Minh Nhật)


*

11, Và Em Là Thu

Em là thu đó, em biết chăng?Hoàng hôn nắng đổ bóng chiều giăngThu chết ngả nghiêng trên làn tócEm đứng trông theo lá ùa vàng

Em là thu đó, em biết không?Là nỗi tình thu của nhớ mongĐứng lên em hỡi gom thu lạiĐừng để mùa đông nhỏ lệ hồng

Tôi thấy gió sầu của chia lyEm có đưa tay cố ôm ghì ?Gió đông đến rồi! Đừng bỡ ngỡXin giữ trong lòng trái tim si

Em là mùa thu, em là thuEm là mong nhớ của tình aiĐừng sang đông nhé! Em – thu hỡi!Để vương chút nắng ngõ hồn dài..

Và em là thu, em là thu!(Huỳnh Minh Nhật)

12, Hương Vỡ

Đêm xuống đợi trăng, chờ Quỳnh nởThâu canh lặng lẽ gác mái buồnĐông phong gờn gợn lòng viễn xứĐùa cợt vai gầy với gió tuôn


Đêm nay thức trắng đợi hương QuỳnhHoa lòng một đóa vỡ trong tôiKhói thuốc canh tàn rơi lả tảMột chút tình vương trên mắt môi

Mưa đêm phố vắng đèn vàng nhạtLất phất đông sang rét buốt sầuĐợi vầng trăng tới, tình cô quạnhHoa đã đơm chưa? Nguyệt khuất đầu!

Đêm nay chắc lẽ chẳng có QuỳnhMưa rơi nhiều quá phố thêm sâuGác nhỏ không trăng, hồn hoa lạnhĐã vỡ tan tành buổi biệt nhau…(Huỳnh Minh Nhật)


13, Chiều Đông

Chiều nay mưa gió đổ trắng trờiNhẹ nhàng xé nát tấm hồn tôiDư âm xưa ấy nay òa vỡĐưa mảnh duyên thừa trôi xa khơi

Gom bao nhung nhớ dệt vần thơBuốt giá trời đông vẫn hững hờĐông hỡi phải chăng mùa đông lạnhHay tại ngày tháng nặng chờ mong…?

Ta đã nín lặng biết bao ngàyĐã mấy đông rồi vẫn hoài sayĐông nay êm ái trao rét mướtTỉnh giấc mơ đời mộng tôi – em

Lạnh lẽo đông sang tràn lạnh lẽoMùa đông băng giá tràn mọi nẻoQuên đi ta ơi, quên đi thôi!Cho lòng thôi khóc thuở chung đôi

Quên đi ta ơi, quên đi thôi!(Huỳnh Minh Nhật)

14, Dại Khờ

Lại một tối ta ngồi ôm đêm vắngKhói trên môi, xuân rụng dưới hàng cauSương bạc trắng bốn bề giăng giăng lạnhÁnh trăng gầy khuất biệt mái hiên sau


Phố ngủ rồi sao người còn thao thức?Nhớ thương ai hồi ức trải canh dàiGió quạnh quẽ ru sầu lên mắt mỏiChắc mơ thầm hơi ấm nửa vòng tay

Con đường cũ xuân về không kẻ nhớGóc quán quen thôi nhé những hôm chờVà vĩnh biệt tháng ngày ta đã mộngDẫu chưa tròn ước hẹn một niềm mơ

Tình xa ngái người đi không trở lạiBốn mùa thu vàng võ lá một chiềuTa gục đổ dưới phiến hồn hoang hoảiVẫn dại khờ nhớ mãi thuở vào yêu…(Huỳnh Minh Nhật)


15, Ơi Hỡi Người Xưa!

Giá như trở lại mùa thu trướcTôi nhặt dùm người cánh hoa xưaPhớt nắng hoàng hôn tô lá úaChe chở cho người những chiều mưa


Người ấy thu xưa đã một lòngGiữ vẹn câu thề mối duyên trongTôi có hay đâu: rằng thu cuối!Hồn tôi lạc lõng chốn đông phong

Người đã đi xa phương trời thẳmXa xăm chiều tím lại xa xămGót ai khua lối đêm vang vọngTôi tưởng người xưa trở về thăm

Nhưng người còn xa chốn trùng xaƠi hỡi người xưa, có nhạt nhòa?Mỗi độ thu về trên lối vắngVà những đêm về gió lạnh qua?(Huỳnh Minh Nhật)

Và vừa rồi là chùm thơ ngắn đầy tâm trạng buồn bã khi yêu đương mà tôi muốn gửi đến các bạn, hi vọng rằng các bạn cũng sẽ thích và yêu mến những bài thơ ấy. Đây chỉ là một trong rất nhiều những chùm thơ tâm trạng kho thơ của Minh Nhật, hãy tự mình khám phá thêm nhiều hơn những bài thơ tình yêu tâm trạng hay khác các bạn nhé!

Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog dienmayxuyena.com. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất, chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!