Dượng ơi con sướng

      875

Rồi ông tránh môi tôi di chuyển nụ hôn xuống cổ tôi, khá thở nóng rộp phà lên domain authority thịt tôi làm cho tôi như bị lửa đốt. Tôi khóc nhè trong cổ họng: Ừ… ừ…m.. Ông kéo cái áo lót của tôi lên rồi ngậm vào cầm vú đã cương cứng cứng của tôi mà mút nhè nhẹ. Tôi bước đầu quằn người trên giuờng. Chân tôi tự động dạng ra do tôi biết thế nào thì cũng đến tiến độ đó.

Bạn đang xem: Dượng ơi con sướng

Đọc dượng và con gái..dượng ơi bé sướng quá truyện 18+

Tôi ghét dượng Tính tức thì từ lúc gặp ông đầu tiên tiên. Tôi còn ghi nhớ rõ lúc đó tôi mới chỉ lên 7 tuổi thôi. Người mẹ tôi vừa new ly dị với bố tôi, và đó cũng là lúc nhưng mà tôi cảm thấy đơn độc nhất, tôi thù ghét người mẹ tôi đang bỏ phụ thân tôi để đưa ông Tính và tôi vẫn còn giữ hoài chiếc ý nghĩ về này vào đầu.

Càng khủng lên tôi càng căm phẫn dượng Tính, tôi chỉ biết một điều là cuộc đời tôi bị giao động mạnh bởi cuộc ly hôn của cha mẹ tôi, mặc dù cho dượng Tính đã đối xử cùng với tôi thật tốt như một người phụ thân ruột so với con, nhưng thiếu hiểu biết sao trong trái tim tôi luôn luôn tỏ ra kháng đối lại ông.

Má tôi và tôi thông thường có những cuộc đấu khẩu về dượng Tính, tuyệt nhất là từ khi tôi bước vào tuổi vị thành niên thì chứng trạng lại càng tệ hơn, nhưng mà tôi cũng phải không thể tinh được là dượng luôn luôn siêng xóc rất chi tiết cho chúng tôi. Bà mẹ tôi bị bệnh nên bà không thể bao gồm con được nữa, tôi nghĩ ông vẫn bỏ chị em tôi để kiếm nhỏ nối dõi, mà lại không, ngược lại ông luôn luôn luôn vấn vít bên mẹ tôi để an ủi và tận tình băn khoăn lo lắng cho bọn chúng tôi. Khi tôi lên 13 tuổi thì ông làm cho giấy đánh giá tôi là bé đỡ đầu của ổng, mặc kệ sự phòng đối với thái độ chán ghét của tôi, ông vẫn giữ nguyên quyết định này làm tôi mang lại ngỡ ngàng!

Đến lúc nhấn được sách vở và giấy tờ chính thức thì tôi gào lên với má tôi: – tại sao ông làm cho vậy? Con không hẳn là con của ổng! Con không muốn mang cái họ của ổng! Ông ấy không hẳn là phụ thân con!

Mắt tôi nhòa lệ: – Má! Má nghĩ về sao chuyện này? – do ông luôn săn sóc đến chúng mình, ông không khi nào đánh đập má, không bao giờ đánh con. Chị em nghĩ là con buộc phải cho ổng một lúc may bởi ổng còn xuất sắc hơn cả chính cha ruột con nữa. – sai vậy! Má không bao giờ cho cha con cơ hội may được thiết kế một người phụ vương đúng nghĩa. Má vẫn đuổi ổng đi nhằm vui bề với dượng Tính. Hơn thế nữa dượng còn trẻ hơn má đến hơn cả 10 tuổi lận!

Má tôi đem tay làm dấu chống tôi lại: – Liên, vậy đủ rồi. Dượng chỉ to hơn má bao gồm 6 tuổi thôi! Nhưng điều ấy đâu tất cả gì liên quan dến chuyện này. Má xa bố con vì ông ấy tấn công đập má những lần, con còn quá nhỏ tuổi để biết phần đông gì sẽ xẩy ra mang lại má, hiện thời thì bé nên ngừng chuyện này đi. – Khi con đủ 18 tuổi bé sẽ tìm về ở với ba ruột của con. Dượng Tính tạm thời chỉ là người thay thế cha con nhưng thôi! nhỏ ghét ổng!

Bốp! Tôi cảm thấy nóng rát một mặt mặt vì chưng cái tát của má tôi. Tôi đem tay ôm mặt khóc lớn. Tôi đứng bị tiêu diệt lặng trong khi má tôi thì trầm trồ xúc động táo bạo bà như mong tìm lời nào đó dể xin lỗi tôi dẫu vậy tôi đang chạy vội vàng về phòng.

Xem thêm: Top 14 Phim Trung Quốc Cổ Trang Thần Thoại Hấp Dẫn, Phim Cổ Trang

Suốt ngày hôm kia tôi khóc thiệt nhiều, tôi suy nghĩ má tôi không còn còn dịu dàng tôi cùng dượng Tính là fan đã lấy di tình chủng loại tử cũa chúng tôi, cũng chính ông đã làm cho đổ đổ vỡ hạnh phúc mái ấm gia đình chúng tôi. Tôi không hiểu tại sao má tôi hoàn toàn có thể hành động bởi vậy được.

Truyện cấm trẻ em dượng và con gái..dượng ơi nhỏ sướng quá

*

Khi tôi lên 15 tuổi thì một tai biến bự xẩy ra làm hòn đảo lộn cuộc sống của tôi. Má tôi hay đón tôi trên trường học. Ngày hôm đó hơi lạnh, trời lại mưa to gió lớn,tôi đứng hóng ở cổng trường gần một tiếng đồng hồ mà Má tôi vẫn chưa đến đón, vẫn tính đi dạo tà tà về đơn vị thì tôi thấy xe dượng Tính xà tới: – Liên! Lên xe gấp tía chở đi. Má con… Má nhỏ bị tai nạn ngoài ý muốn giao thông.

Tôi không còn bình tĩnh: – dòng gì? Dượng nó sao? – Lẹ lên con… họ phải tới khám đa khoa gấp!

Tôi nín thinh ngồi lên xe pháo của dượng. Trời mưa rét. Dượng cũng tĩnh mịch lái xe. Tim tôi đập thình thịch hy vọng má tôi không bài toán gì!

Khi tới dịch viện công ty chúng tôi chạy thẳng vào khu cấp cứu để xem má tôi. Vị chưng sĩ chờ shop chúng tôi ngay ko kể cửa phòng với đường nét mặt bi thiết bã. Dượng bẩn thỉu tay mang lại tôi cố kỉnh rồi đặt chân vào trước khía cạnh ông chưng sĩ. – Ông là trần Tính? – Vâng tôi dây. Bệnh lý nhà tôi như thế nào Bác sĩ? – Tôi sợ hãi bà Phan (tên của má tôi) cạnh tranh qua khỏi! Bà mất không ít máu quá!

Người tôi giá buốt di, tôi run lên trong những khi tiếng dượng Tính như gào lên: – Không… Trời ơi! ko thể như vậy được… – Tôi ân hận đã không làm những gì hơn được! Vị bác sĩ nói thêm.

Toàn thân tôi bất động, tôi bị tiêu diệt lặng nuốm chặt tay dượng Tính, ông cũng nhìn tôi với cặp đôi mắt u bi tráng đẫm nước mắt: – Đau lòng quá nhỏ ơi! Dượng ăn năn quá!

Tôi đứng như trời trồng vào vài phút cho đến lúc nước đôi mắt tôi trào ra rơi rớt xuống mặt tôi. Tôi thật xúc hễ không nói được gì. Dượng Tính choàng tay qua vai tôi như để biểu hiện sự an ủi. Tôi như trong cơn ác mộng, tôi hy vọng mình tỉnh ngoài cơn mộng để nhìn thấy lại Má tôi hiện hữu ở bên cạnh tôi. Mà lại rồi tôi cũng thừa nhận thức trên đây không phải là 1 cơn ác mộng mà đây là sự thật. Má tôi!…Má tôi vẫn chết…

Sau một hồi thọ bất động, tôi rời dượng Tính. Dượng quan sát tôi với ánh nhìn buồn thảm. đôi mắt ông sẽ đỏ lên vày khóc. Tôi nhìn ông xúc động. Sau cùng tôi cũng gào lên thành tiếng: – Má ơi! Má bỏ nhỏ thật rồi sao?.. Không… Trời ơi!

Dượng Tính vội ôm siết lấy tôi, ổng kéo gần cạnh tôi vào tín đồ ông như để bịt chở, phủ quanh tôi, đó cũng là lần trước tiên tôi ôm lấy ông. Cả hai công ty chúng tôi bật khóc một hồi lâu…